La Tiêu Tiêu che miệng lại, không dám phát ra âm thanh, cô ta chỉ cảm thấy chân của mình mềm nhũn, không thể cử động được. Ngẩng đầu lên thấy Lâm Thanh Diện đang dựa vào cây nghỉ ngơi, dị thú kia càng đến gần, cô ta mở miệng gào thật lớn: "Có ai không, nơi này có quái thú, Lâm Thanh Diện, mau cứu tôi, nơi này có quái thú" Lâm Thanh Diện nhíu mày, cảm thấy có chuyện gì đó kì lạ, vốn dĩ anh đứng đây để theo dõi xem đám người trong rừng có bày trò gì không nên kết giới cũng lỏng lẻo. Nghe được tiếng của La Tiêu Tiêu thì vội vàng nhìn xuống, thấy quái thú kia thì không khỏi khẩn trương. Thứ này hành động vào ban đêm sao, trong rừng này sao lại có thứ lợi hại này chứ. Bây giờ vị trí của mấy người Lâm Thanh Diện là bên ngoài rừng, nếu như trong rừng có thể còn gặp nhiều quái thú lợi hại hơn con này.
Hai mắt La Tiêu Tiêu không ngừng nhìn về phía Lâm Thanh Diện, cũng không ngừng chạy, cô ta vốn chạy đã chậm, dù dùng hết sức lực nhưng vẫn có cảm giác sẽ bị dị thú kia bắt lại, Lâm Thanh Diện ôm cô ta vào trong ngực nhảy lên cây. Mấy người Kim Cương bên kia chắc đang nghỉ ngơi, không phải động tĩnh lớn thì chắc không thể đánh thức.
Lâm Thanh Diện thi pháp khiến dị thú không thể động đậy, phát hiện công pháp của mình chỉ có thể duy trì được năm phút, dị thú này không dễ dàng giải quyết như vậy.
Anh nói với La Tiêu Tiêu: "Cô đi gọi mấy người Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657137/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.