Vương Phi Dương nở nụ cười, dù trước đó đã xảy ra chuyện gì thì cuối cùng vẫn là mạnh miệng mềm lòng, nhìn thấy thành Tiên Linh xảy ra chuyện, hắn vẫn không thể khoanh tay đứng nhìn.
Trước đó còn từng cứu Vương Phi Dương một mạng, về tình về lý Vương Phi Dương đều phải cảm ơn hắn, những chuyện khốn nạn từng làm lúc trước cũng đã xin lỗi, Triệu Tuấn cũng không định so đo với Vương Phi Dương.
Có Triệu Tuấn về theo, Vương Phi Dương bình tĩnh hơn rất nhiều.
Anh ta biết có Triệu Tuấn, cả chiến cuộc đã có thể quyết định là ai thắng ai thua rồi.
Ở thành Tiên Linh, đám người Lâm Thanh Diện, Bạch Tuyết và Vương Kình Thiên đã bố trí một tấm chắn ở ngoại thành, vì tránh người của Vương Quyền tấn công vào.
Mọi thứ đều có quan hệ rất lớn với nhà họ Vương và nhà họ Triệu, nhưng lại không liên quan quá nhiều đến dân chúng của thành Tiên Linh, bọn họ là vô tội.
Nhưng người của Vương Quyền đâu có nghĩ nhiều như thế, Lâm Thanh Diện đã bố trí kết giới xung quanh Vương Phủ, nói với Vương Kình Thiên: “Bọn họ không thể nào đến chỗ này của chúng ta được, kết giới này chỉ một mình tôi mới có thể mở, nhưng dân chúng của thành Tiên Linh thì nguy hiểm lắm.”
Kim Cương tiến lên nói: “Tôi đã cho người đến nói với từng nhà rồi, không có chuyện gì không được ra ngoài, mọi người đóng chặt cửa sổ lại.”
Lâm Thanh Diện cau mày, bất đắc dĩ nói: “Một khi binh sĩ vào thành, những nhà cửa kia đều sẽ trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657127/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.