Lâm Thanh Diện tạm thời không có ý kiến, tuyệt đối không thể có xung đột trực tiếp.
Anh chưa quay đầu lại, Triệu Tuấn nói: “Thằng nhóc đó bây giờ hôn mê, có lẽ là đói rồi, cộng thêm căng thẳng, bị tra tấn tinh thần, bây giờ chúng ta phải ra ngoài kiếm cái gì ăn đi.”
Vương Quyền lạnh lùng nhìn phòng giam, người quả nhiên nằm ở nơi đó, trong lòng Vương Quyền chỉ nghĩ đến bí tịch, bây giờ không nghĩ đến chuyện gì khác nữa.
Nếu người duy nhất biết được bí tịch chết đi, vậy tâm nguyện của hắn ta không phải sẽ tan biến sao, chuyện này không thể xảy ra.
Vương Quyền nói: “Không ngờ vị cậu chủ nhà họ Triệu này lại vô dụng như vậy, trông nó cũng rất to lớn mà.”
Ngay sau đó không để cho Vương Quyền có cơ hội phản ứng lại, Triệu Tuấn nói: “Chúng ta phải lập tức đi lấy đồ ăn cho nó, hiện tại không thể canh chừng được.”
Vương Quyền chế nhạo, lúc này Ảnh Tập ở bên cạnh hắn ta nói: “Có chúng tôi ở đây, hai người đi sớm về sớm.”
Ảnh Tập cảm thấy, có anh ta và Vương Quyền ở đây, bất cứ ai muốn vào đây, chỉ có thể có đi không về.
Sức mạnh của Vương Quyền đã đạt đến mức cực kì đáng sợ, không ai có thể là đối thủ của Vương Quyền.
Nhưng Vương Quyền không kiên nhẫn lắm, chỉ cần người vào tay hắn ta, hắn ta sẽ có một ngàn cách khiến người đó mở miệng.
Sau đó bước tới phòng giam, họ chưa từng nhìn thấy người thật, chỉ biết người trong phòng giam chính là cậu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657084/chuong-1562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.