Núi Kiếm Đãng là một nơi tốt, mỗi một nơi của Thiên Giới đều có cách biệt trời đất so với nhân gian.
Thậm chí có những lúc Lâm Thanh Diện còn nghĩ, nếu ngay từ ban đầu anh đã ở Thiên Giới, liệu có phải thực lực sẽ còn mạnh hơn bây giờ hay không?
Đến Thiên Giới, bất kể là đối diện với ai, anh đều phải vô cùng cẩn thận.
Thực lực của Vương Quyền đối với Lâm Thanh Diện bây giờ mà nói là một điều đáng mơ ước.
Trước kia nếu không phải có quý nhân giúp đỡ, anh đã mất mạng từ lâu rồi, một hành trình dài đến đây, mới bắt đầu bước vào con đường tu tiên, anh không muốn dễ dàng từ bỏ cơ hội.
Vợ con đang đợi anh, nếu không mau chóng trở về, con gái sẽ nguy hiểm đến tính mạng, anh không thể nào lười biếng được.
Mạc Niệm ở bên cạnh lẩm bẩm: “Không ngờ, thành Tiên Linh lại có một nơi như thế này.”
Vừa bước vào núi Kiếm Đãng, không khí bên trong đã khiến người ta rất thoải mái tinh thần, nhìn xung quanh, bên cạnh vách đá cách đó không xa còn có một cung điện cao chót vót.
Một mình Diệp Phàm Trần ở đương nhiên chẳng bao nhiêu lớn, không to không nhỏ, vốn nên trang nghiêm, nhưng nhìn lại có chút khói lửa nhân gian.
Trong không trung vang lên một giọng nói: “Nhanh vậy đã đến rồi à?”
“Sư phụ Diệp, không phải vô duyên vô cớ mà tôi đến nơi này, mà là có chuyện muốn đến học hỏi.”
Diệp Phàm Trần đương nhiên là biết, từ lúc bắt đầu ông ta nói để Lâm Thanh Diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657061/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.