Trong rừng rậm Sương Mù quen thuộc, Lâm Thanh Diện dẫn Nặc Nặc và Hứa Bích Hoài đi dạo chơi xung quanh rừng rậm Sương Mù, mọi thứ đều trở nên tuyệt đẹp vô cùng, giống như ước muốn của Lâm Thanh Diện thật sự thành sự thật.
Trên thế giới không còn phân tranh nữa, anh cuối cùng có thể cùng vợ con trải qua những ngày tháng hạnh phúc bên nhau.
Cùng Lâm Thanh Diện và Nặc Nặc chạy loạn một vòng trong rừng rậm Sương Mù, Hứa Bích Hoài mệt nhoài nằm thẳng trên thảm cỏ, há miệng thở dốc.
Lâm Thanh Diện và Nặc Nặc ngồi ở hai bên Hứa Bích Hoài, thấy ráng chiều đang ngả dần về phía tây, cái bóng của một gia đình được kéo dài vô tận.
Trong tay Nặc Nặc cầm mấy bông hoa nhỏ, nằm ở trong lòng Lâm Thanh Diện, cảm giác mệt mỏi bỗng ập tới, dần dần nhắm mắt lại, mở một giấc.
Lâm Thanh Diện cẩn thận điều chỉnh tư thế ngủ của Nặc Nặc, nhìn Nặc Nặc ở trước mắt, tựa như nhìn thấy thiên sứ vậy, trong ánh mắt đều là sự cưng chiều.
“Nặc Nặc ngủ rồi sao?” Hứa Bích Hoài nhỏ giọng hỏi.
Lâm Thanh Diện gật đầu, đem áo khoác ngoài của mình đắp lên người Nặc Nặc.
Hứa Bích Hoài bất lực thở dài, bò dậy, nói: “Ặc, hai người thật sự là quá điên rồi, vừa khỏe một chút thì chơi như này, ở đây buổi tối vẫn khá lạnh, anh cõng Nặc Nặc, chúng ta về nhà thôi, đừng để Nặc Nặc bị cảm lạnh.”
Nghe vậy, Lâm Thanh Diện đứng dậy, vững vàng bế Nặc Nặc vào lòng, cùng Hứa Bích Hoài trở về biệt thự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657022/chuong-1500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.