Chu Tước nghe vậy, vẻ mặt cũng có chút sầu não: "Haiz, ai lại không phải thế chứ."
Hai người nhìn nhau cười, chọn được hai phòng trái phải cạnh nhau, ở đó.
Bên này, Chung Tài cũng đi đến tầng ba, mà tầng ba đã trống không, căn bản không nhìn ra được phòng của Chu Tước.
"Như vậy muốn hất tôi ra sao? Không khỏi quá xem thường Phi Thiên Lão Thử tôi đây đi." Chung Tài híp mắt nói.
Lúc trước anh ta sống trong thành thị, chính là thân thể nhẹ nhàng, nổi danh không chút hành tung, hơn nữa đôi mắt nhỏ này, cho nên gọi là Phi Thiên Lão Thử.
Lúc đi qua một lượt các phòng của lầu ba, Chung Tài nhúc nhích cái mũi của mình, cuối cùng, dừng ở trước một phòng.
"Chính là căn phòng này!"
Chung Tài chắc chắn nói, bởi vì, anh ta đã sớm nhớ kỹ mùi thơm trên cơ thể Chu Tước.
Vừa mới chuẩn bị đẩy cửa cách vách, lại nghe thấy tiếng dọn đồ đạc trong phòng của Lương Cung Nhạn Sương.
"Được rồi, đã không làm được hàng xóm của em, vậy thì anh sẽ ở đối diện em." Chung Tài nhún vai, anh ta vẫn chưa từng chung tình với một người phụ nữ như bây giờ.
Phòng ở tầng bốn, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài sau khi triền miền qua đi, lấy bản âm dương kinh mang theo tùy thân ra.
Chính sự quan trọng hơn, Lâm Thanh Diện không chút nào dám quên được mục đích đi vào rừng rậm Sương Mù này là gì.
"Có quyển Âm Dương Kinh này, tin rằng anh nhất định sẽ nhanh chóng đưa em vào con đường tu hành." Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657005/chuong-1483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.