Lâm Thanh Diện đứng dậy, nhìn Lâm Ngọc Hàng nói.
Lâm Ngọc Hàng nhìn qua ánh mắt chói rọi sắc bén của Lâm Thanh Diện, anh nắm chặt hai quyền.
“Ngày đó, ngay tại chỗ này, ngay tại phía trên đại sảnh này! Trong mấy người dưới đài chỉ có Lâm Ngọc Hàng anh là có can đảm đứng ra chống đối Tống Vãn Nguyệt thôi! Chỉ riêng phần can đảm với khí phách này thôi cũng đủ để cho anh đứng được ở vị trí ngày hôm này!”
Trong mắt Lâm Thanh Diện lấp lánh ánh sáng, nói tiếp: “Xưa nay tôi dùng người không nhìn lai lịch, chỉ cần có năng lực, cho dù tuổi còn trẻ thì đã sao chứ?”
Mọi người ở đại sảnh nhìn vị thiếu chủ trên đài này.
Tuổi còn trẻ mà đã có khí thế với năng lực thế như này rồi, người như thế này mới thật sự là rồng trong đám người chứ!
“Thiếu chủ, tôi nguyện ý đón nhận phần đại lễ này của anh!”
Lâm Ngọc Hàng cất cao giọng, nói: “Anh nói không sai, người trẻ tuổi cuồng vọng một chút thì đã sao chứ!”
Nói rồi, anh ta lấy từ trong ngực thanh kiếm Thôn Chính mà Lâm Thanh Diện cho mình ra.
“Mỗi lần nhìn thấy thanh bảo đao thiếu chủ đưa cho tôi này, tôi lập tức sẽ nhắc nhở mình rằng nhất định phải lấy thiếu chủ làm gương!”
“Rất tốt.” Trong mắt Lâm Thanh Diện mang theo ý cười, Lâm Ngọc Hàng có hào khí giống với mình, đồng thời làm việc mạnh mẽ vang dội, cũng rất đáng tin cậy, ánh mắt của mình tuyệt đối không sai.
“Được rồi, các vị, vài ngày nữa tôi sẽ rời khỏi Kinh Đô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656985/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.