Lâm Thanh Diện đi theo bước chân Tiểu Nguyệt một hồi.
Lâm Thanh Diện hứng thú nhìn Tiểu Nguyệt: "Sao vậy, chẳng lẽ nơi này của các cô cũng có xe taxi à?"
Mà tất cả những thứ này có thể giải thích rằng từ mấy trăm năm trước sau khi đám người Từ Bách Tranh tới đây, tư tưởng và kiến thức cũng dừng lại ở thời điểm kia, bởi vậy khi tạo ra Thương Nguyên Giới tất cả cũng đều xây dựng theo kiểu cũ.
"Chỗ này không có xe taxi, nhưng tôi có cách khác."
"Cái này. . . Đây là?"
"Cái gì mà con chó nhà nước C, nó tên là A Hoàng, là yêu thú tôi nuôi dưỡng từ nhỏ." Tiểu Nguyệt nói.
"Yêu thú?" Lâm Thanh Diện cau lông mày lại.
Sau khi con chó lớn này nhìn thấy Tiểu Nguyệt thì vô cùng thân mật, nó ngồi im không nhúc nhích rất là hưởng thụ để cho Tiểu Nguyệt chơi đùa mình.
Thương Nguyên Giới linh khí tràn đầy, có thể bồi dưỡng ra Linh thú khổng lồ như vậy cũng chẳng có gì lạ.
Tiểu Nguyệt nghĩ nghĩ sau nói: "Bây giờ A Hoàng vẫn còn nhỏ, lúc yêu thú trưởng thành đến giai đoạn sau sẽ biết nói chuyện và suy nghĩ giống như chúng tôi, chỉ là bây giờ nó vẫn chưa đến giai đoạn đó, nhắc mới nhớ, chắc nó cũng đã hơn sáu mươi tuổi rồi."
Sau khi Lâm Thanh Diện nghe xong tỏ ra hiểu rõ, giống như Tê giác cổ ở rừng rậm Sương Mù, Linh thú đến cuối cùng cũng có thể nói chuyện với con người.
"Đương nhiên, ở trong mắt A Hoàng anh vẫn còn là một đứa trẻ." Tiểu Nguyệt vừa cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656957/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.