Mặc dù đã sớm đoán được kết quả này, nhưng chứng thực xong, trong lòng Lâm Thanh Diện vẫn chấn động.
Tàn hồn của Tiểu Nguyệt vừa quay về Thương Nguyên Giới, dựa theo suy đoán của Lâm Thanh Diện, Thương Nguyên Giới nắm giữ một bí thuật có thể ngưng tụ tàn hồn lần nữa, một khi Tiểu Nguyệt khôi phục thân xác, thì không cần phải nói nhiều, chắc chắn sẽ thông báo cho Thương Nguyên Giới biết mọi chuyện về rừng rậm Sương Mù.
Lâm Thanh Diện bắt đầu trầm mặc, anh và thế giới này thật sự không còn nhiều thời gian nữa.
“Lâm Thanh Diện, tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho cậu rồi, giờ cậu có thể thả tôi ra được chưa?” Nguyễn Hùng hỏi.
Lâm Thanh Diện cúi người nhìn đối phương.
“Tôi hỏi ông, nếu ông làm khôi lỗi của tôi, thì ông sẽ làm thế nào, khi một ngày nào đó tôi khai chiến với Thương Nguyên Giới?” Lâm Thanh Diện hỏi.
Nguyễn Hùng khẽ cười nói: “Không cần cậu lên tiếng, tôi cũng tự khắc chống lại Thương Nguyên Giới!”
Lâm Thanh Diện nhìn đối phương bằng ánh mắt sắc như dao, rồi bật cười ha hả.
“Chẳng lẽ... tôi nói sai?”
“Tất nhiên là sai rồi!”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: “Thương Nguyên Giới là quê hương của ông, thế mà ông dám nói mình sẽ chiến đấu với người thân bạn bè cùng quê với mình! Thân làm hộ vệ của Tần Trường Sinh, nhưng ông lại không muốn ở cạnh ông ta để bảo vệ, mà âm thầm trốn tránh, giờ lại muốn phản bội quê hương mình, ai biết được liệu sau này ông có phản bội tôi không?”
“Lâm Thanh Diện, cậu...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656824/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.