*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu như mình đoán không sai, vậy thì lần này Tiểu Nguyệt đến Dược Thần cốc chắc chản là đã đến khu rừng sương mù.
Ở nơi đó có linh khí mà Thương Nguyên Giới vẫn luôn tha thiết muốn có, nhưng mà cùng lúc đó cũng là một vùng đất còn sót lại linh khí cuối cùng.
Nếu như bị Tiểu Nguyệt phát hiện ra, thông báo cho Thương Nguyên Giới, vậy thì hậu quả khó lường.
Lâm Thanh Diện không dám trì hoãn, kiên trì đi đến đó.
“Điền cốc chủ, các người nhanh chóng đi báo bình an với bọn người Tiểu Điêu đi, nếu không thì bọn họ sẽ chờ đợi trong suốt ruột”
Lâm Thanh Diện nói “Nhưng mà dù sao thì Tiểu Nguyệt cũng là người có thực lực Hóa Cảnh đỉnh phong, nếu đổi lại là bình thường thì tôi căn bản sẽ không cản cậu, nhưng mà bây giờ cậu lại như thế này, có thể đối phó với cô ta được không?”
Điền Uyên lo lắng nói.
Khóe miệng của Lâm Thanh Diện nở nụ cười, đúng là trải qua chế đan cùng với việc chiến đấu với Thanh Trúc vào ngày hôm nay, thần hồn của mình đã hoàn toàn mất sạch rồi.
Thân thể cảm thấy rất mệt mỏi, ngay cả khí lực để anh đứng dậy cũng không có.
Nhưng mà sao Lâm Thanh Diện có thể trốn tránh trách nhiệm mang trên lưng được cơ chứ.
“Ông yên tâm đi, chỉ cần cô ta có thể bước vào.
khu rừng sương mù, tôi chắc chắn có thể để cô ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656803/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.