Điền Uyên dắt một đám đệ tử cùng xông lên, chuẩn bị truy kích.
“Không cần đuổi nữa!”
Lâm Thanh Diện ngăn đám người lại, ánh mắt nhìn chăm chăm vào đêm mưa bên ngoài.
“Người vừa nãy, thực lực rất mạnh, tôi không phải đối thủ.”
“Cái gì?”
Điền Uyên rất kinh ngạc, Lâm Thanh Diện nửa bước Thần Cảnh, vậy mà lại nói người đó còn mạnh hơn cả anh.
Nhưng mà, tất cả những gì xảy ra hồi nãy quá nhanh, người có mặt ở hiện trường không có ai nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì hết, chỉ nhìn thấy Tiểu Nguyệt được người ta cứu đi.
“Về thôi, vết thương trên người Tiểu Nguyệt, không phải nửa tháng là khỏi được đâu, tạm thời bọn họ sẽ không làm gì chúng ta, tôi phải suy nghĩ kỹ, rốt cuộc Tiểu Nguyệt đó là ai.”
Lâm Thanh Diện trầm giọng nói.
Tiểu Nguyệt này tuổi còn trẻ, mà thực lực đã đạt đến Hoá Cảnh đỉnh phong, mà hôm nay người đến cứu cô ta, càng có thực lực cao hơn bình thường.
“Được thôi, Lâm Thanh Diện, cậu mới từ rừng rậm Sương Mù về mà đã gặp nhiều chuyện như vậy, về phòng nghỉ ngơi trước đi, tôi đích thân canh chừng, sắp xếp đệ tử ngày đêm tuần tra, một khi phát hiện tình hình bất thường sẽ phát tín hiệu thông báo tất cả mọi người.” Điền Uyên nói.
“Ừm, tôi cũng phải mau về rồi.”
Triệu Ất nói xong, vội vàng rời đi.
Trong lòng Điền Uyên và Lâm Thanh Diện đều rõ, Triệu Ất đây là đang lo lắng, lỡ như Tiểu Nguyệt và tên đàn ông mặt nạ đó xông vào sơn động, bị bọn họ phát hiện bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656778/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.