“Cốc chủ, đồng ý với anh ta đi!”
Tiểu Điêu đi đến trước đài, bình tĩnh nói, sau đó, cô ta nhìn về phía Tả Nhạc.
“Nếu như thua, thì phải thêm một điều kiện nữa, đó chính là, anh và cô gái này, phải chính thức cúi đầu xin lỗi với những người bị các người đánh bị thương!”
“Được, tôi đồng ý.”
Tả Nhạc nhẹ nhàng cười, nói: “Dù sao thì cuối cùng cũng là thua thôi.”
“Ai thua ai thắng, phải đấu thì mới biết được!”
Tiểu Điêu nói xong nhìn về phía Điền Uyên: “Cốc chủ, trận đấu có thể bắt đầu rồi.”
Điền Uyên nhìn Tiểu Điêu, mới học cùng với Triệu Ất trong sơn động ngắn ngủi hai ngày thôi, mà dường như khí chất con nhỏ này đã thay đổi không ít rồi.
Tính cách kiêu ngạo, tùy hứng vốn có dường như đã thu lại ít nhiều, ngược lại, nhiều thêm mấy phần chín chắn.
“Được, nếu đã như vậy chi bằng buông tay một lần vậy.”
Điền Uyên đồng ý, nói.
Cũng giống như Lâm Thanh Diện vậy, một mình một người nếu muốn trưởng thành, thì nhất định phải trải qua các loại tranh đấu.
Bây giờ, Tiểu Điêu thân là niềm hy vọng của Dược Thần Cốc, trận đấu lần này với cô ta mà nói cũng là quá trình tất yếu phải trải qua.
Tiểu Điêu và Tả Nhạc đi đến chính giữa đại sảnh.
Hai chiếc bàn bằng gỗ tử đàn đã được kê xong, Tả Nhạc hơi hơi mỉm cười, từ trong cái túi mang theo bên người lấy ra hai phần nguyên liệu cần thiết để chế tạo Tiềm Hành đan.
“Nếu như cô cảm thấy tôi ăn gian, thì có thể đổi lấy phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656773/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.