“Được, nếu anh đã đến tìm tai họa thì tôi sẽ thành toàn cho anh!”
Tiểu Điêu cười lạnh nói.
Cô ta đưa mắt ra hiệu, Hầu tử và mọi người lập tức lấy dược liệu tỷ thí lần này ra.
Lâm Thanh Diện chỉ nhìn thoáng qua, nếu ở bên ngoài, những dược liệu này đều vô cùng quý hiếm, nhưng ở Dược Thần Gốc gần như là dược liệu vô cùng bình thường dễ kiếm.
“Trước khi tỷ thí, tôi có mấy lời muốn hỏi anh, anh biết chế đan chứ?
Đừng để lát nữa lúc bắt đầu tỷ thí lại nói tôi ức hiếp anh” Tiểu Điêu cười nhạo hỏi.
“Tôi đã học tập ở đây hai ngày rôi” Lâm Thanh Diện nói đúng sự thật.
“Hai ngày?”
Sau khi nghe thấy, đầu tiên Tiểu Điêu hơi sửng sốt, rồi bắt đầu cười ha hả.
Người xung quanh cũng cười ngả nghiêng.
“Mới học hai ngày cũng dám khiêu chiến với Tiểu Điệu ư?”
“Chäc đầu óc tên này có vấn đề rồi?”
“Đúng đấy, lát nữa đợi xem anh †a mất mặt đi”
“Này, về mặt chế đan, anh không phải đối thủ của tôi đâu, chịu thua đi”
Tiểu Điêu tự tin nói: “Chỉ cân anh chịu xin lõi vì hành động của anh hôm qua, gọi tôi ba tiếng bà cô, tôi sẽ tha thứ cho anhl”
“Hành động hôm qua? Hành động gì?” Lâm Thanh Diện thuận miệng hỏi.
“Không phải anh..”
Nói đến đây, Tiểu Điêu đỏ mặt.
“À, tôi nhớ rồi, chuyện cô nhắc đến là cô tưởng tôi nhìn lén cô tắm suối đúng không” Lâm Thanh Diện nhớ lại rồi nói.
“Cái gì, anh ta nhìn lén Tiểu Điêu ngâm mình dưới suối?”
“Thế chẳng phải Tiểu Điêu bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656762/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.