“Quả nhiên người của thế giới này đều vô dụng!”
Vừa dứt lời, đột nhiên ánh mắt Thanh Trúc sững lại, anh ta nhìn thấy, Lâm Thanh Diện vốn bị Cự Kiếm ép cho không thở nổi, vậy mà từ từ đứng dậy.
Cho dù cát bụi đất đá bay đầy trời không chút lưu tình đập lên trên người Lâm Thanh Diện, nhưng dường như anh cũng không hề cảm thấy đau đớn.
Càng khiến cho Thanh Trúc kinh ngạc chính là, anh ta có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức của Lâm Thanh Diện thay đổi rất lớn so với lúc trước.
“Tên này bước vào Thần Cảnh rồi?” Thanh Trúc kinh ngạc nói.
Khóe miệng Lâm Thanh Diện lộ nụ cười tà ác: “Nếu như lộ ra con át chủ bài sớm quá, vậy chẳng phải không thú vị rồi sao!”
Nói xong, Lâm Thanh Diện sử dụng bí thuật hoàn thành nâng cao thực lực, hai tay đẩy Cự Kiếm ra.
“Nếu như trên thế giới này có thiên tài, như vậy, người này chỉ có thể là tôi!”
Lâm Thanh Diện ngang ngược nói ra, kiếm Trảm Tiên không chút lưu tình, dứt khoát chém ra.
Thanh Trúc vội vàng ngăn chặn.
Keng một tiếng, vậy mà trên Cự Kiếm xuất hiện một vết nứt hẹp dài.
“Anh biến ra thứ gì vậy, lại không chịu nổi một đòn” Lâm Thanh Diện khẽ nói.
“Anh..”
Thanh Trúc vừa định nổi giận, đột nhiên cảm thấy sau lưng không bình thường.
Vội vàng nhìn lại, con rồng lớn còn sót lại vừa rồi đang nhanh chóng tấn công về phía mình.
“Thật là gian trá, vậy mà còn đánh lén!”
Dù sao Thanh Trúc cũng là cường giả Thần Cảnh, cơ thể cũng nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656746/chuong-1224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.