Nhìn thấy bộ dạng hèn nhát của Dương Văn Vũ, trong mắt Lưu Ly xuất hiện ánh nước mắt.
Nếu không phải hôm nay có Lâm Thanh Diện ở đây, chỉ dựa vào một mình cô ta, căn bản không thể thu thập cục diện này được.
Trong lòng Lưu Ly nghĩ rồi, ánh mắt nhìn sang Lâm Thanh Diện.
Quả nhiên, khoảnh khắc người đàn ông có sức quyến rũ nhất chính là khoảnh khắc anh bảo vệ người khác.
Mà vừa nghĩ tới người đàn ông như này đã thành gia lập thất, trong lòng Lưu Ly càng cảm thấy tiếc nuối.
Trong lúc nói chuyện, Dương Văn Vũ đem những văn kiện trước đó hủy hết đi.
“Ngài Lâm Thanh Diện, hôm nay tôi sai rồi, bản hợp đồng này, tôi sẽ hủy ở trước mặt cậu.”
Dương Văn Vũ hậm hực nói, vừa nghĩ tới sau khi hủy bản hợp đồng, sự tổn thất cực lớn bên phía ông ta, thì ông ta khó tránh đau nhói trong tim.
Nhưng, so với cái mạng nhỏ của mình, bản hợp đồng này lại tính là cái gì chứ?
Hảo hán không ăn thiệt trước mắt, chẳng qua chỉ là sản nghiệp của nhà họ Lưu mà thôi, hôm nay trả lại cho nhà họ Lưu.
Dù sao Lâm Thanh Diện có thể bảo vệ nhất thời, lại không thể cả đời, đợi Lâm Thanh Diện rời khỏi Lưu Ly, mình không những phải nuốt sản nghiệp của nhà họ Lưu, càng phải khiến Lưu Ly cúi đầu xưng thần với mình, đến lúc đó cậu ta có thể làm gì mình.
Nghĩ rồi, Dương Văn Vũ bất giác nhìn vẻ tuyệt mỹ của Lưu Ly, trong đầu đã ảo tưởng các cảnh dâm mĩ.
“Ngây ra đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656707/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.