Trần Vô Cực nhìn thấy Điện chủ lệnh, ánh mắt ngưng trọng, sau đó vội vàng đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện hỏi: "Tại sao Điện chủ lệnh này lại ở trong tay cậu? Lẽ nào Quý Trường Thanh đã..."
Lâm Thanh Diện cười nói: "Bây giờ ông Quý rất khỏe, chẳng qua ông ta không muốn làm điện chủ nữa mà thôi. Ông ta đã truyền ngôi vị điện chủ này lại cho tôi. Hiện tại, Chúng Thần điện tạm thời do tôi quản lý."
Trần Vô Cực nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, ánh mắt của ông ta lại lộ ra vẻ ngạc nhiên lần nữa, dường như ông ta không thể tưởng tượng một tổ chức như Chúng Thần điện lại giao cho một thằng nhãi mới ngoài hai mươi tuổi làm điện chủ.
"Tiểu huynh đệ, cậu còn trẻ như vậy mà đã có thực lực bực này. Xem như là một người xuất sắc nhất mà tôi đã từng gặp qua ở trái đất. E là cho dù lại trải qua thêm mấy ngàn năm nữa thì cũng chưa chắc đã có được thiên tài như cậu." Trần Vô Cực mỉm cười nói.
"Tiền bối quá khen rồi." Lâm Thanh Diện cười nói với Trần Vô Cực.
Thông qua tiếp xúc trước mắt, ông lão tên Trần Vô Cực này quả thật không giống người xấu. Thái độ đối với anh cũng rất khách sáo. So với Tần Trường Sinh quả thực có phần khác biệt.
Chỉ có điều Lâm Thanh Diện không rõ sau khi ông ta biết mình là đệ tử của Tần Trường Sinh hơn nữa Tần Trường Sinh còn chết trong tay anh thì vị Trần Vô Cực này còn có thể đối xử với anh bằng thái độ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656612/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.