Lục Diên Thọ nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, thì khuôn mặt vốn bình tĩnh bỗng tan biến, nhất thời trở thành kinh ngạc và có chút... hoảng loạn?
Lâm Thanh Diện bắt gặp tia hoảng loạn thoáng qua mắt Lục Diên Thọ, thì vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
Nếu Lục Diên Thọ ngạc nhiên thì anh còn có thể hiểu được, nhưng tia hoảng loạn kia đã làm Lâm Thanh Diên cảm thấy hơi khó hiểu.
Chẳng lẽ sư phụ cảm thấy thực lực của mình trở nên mạnh mẽ, sẽ uy hiếp ông sao?
Nhưng tia hoảng loạn đó chỉ thoáng qua mắt Lục Diên Thọ rồi biến mất, nên Lâm Thanh Diện cũng không chắc chắn mình có nhìn nhầm hay không.
Kinh ngạc xong, trên mặt Lục Diên Thọ liền nở nụ cười vui mừng, rồi vươn tay vỗ vai Lâm Thanh Diện nói: “Không hổ danh là người có tư chất nhất trong các đệ tử của ta, ta vốn tưởng rằng con phải thêm một năm rưỡi nữa mới có thể đột phá, không ngờ tốc độ tu luyện của con lại thần tốc đến thế.”
Lâm Thanh Diện chẳng còn để tâm đến cảm giác lúc nãy nữa, anh cảm thấy đó chỉ là ảo giác của anh thôi, nên cười nói: “Thật ra con có thể đột phá là do may mắn.”
“Ta mặc kệ con có may mắn hay không, nếu con có thể đột phá đến thực lực như vậy trong độ tuổi này, thì xem như đây là bản lĩnh của con rồi.” Lục Diên Thọ nghiêm túc nói.
“Giờ ta không còn gì để dạy cho con nữa, con đường còn lại con phải tự bước tiếp thôi.”
Lâm Thanh Diện nghiêm túc gật đầu với Lục Diên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656577/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.