Trong khách sạn, ở phòng khách của phòng Lâm Thanh Diện.
Ngô Dung và Ngô Bội Nghiên đều đang căng thẳng ngồi trên sofa, lúc này Lâm Thanh Diện đang hồi phục lại vết thương trên người, Chu Tước đứng bên cạnh anh, tránh Ngô Dung và Ngô Bội Nghiên đột nhiên ra tay làm khó.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Lâm Thanh Diện cũng mở mắt ra, thở dài một hơi, sắc mặt đã tốt hơn nhiều.
Sức khỏe của anh tốt hơn người bình thường rất nhiêu, nên cho dù có bị thương, hồi phục cũng rất nhanh.
Bây giờ, về cơ bản anh đã ổn định được tình hình của bản thân, sau đó chỉ cần từ từ hồi phục trong một khoảng thời gian là không còn gì đáng ngại nữa.
Lâm Thanh Diện quay sang nhìn Ngô Dung và Ngô Bội Nghiên, rồi hỏi: “Mấy người đã nghi ngờ trên thể giới này không có thứ gọi là thần hồn, thì sao có thể chắc chản cái của tôi là thân hồn được chứ, theo tôi biết, có không ít người có thể điều khiển đồ vật trong không khí, mấy người không sợ nhận lầm sao?”
“Sách cổ nhà họ Ngô chúng tôi có ghi chép rất kĩ về thân hồn, nếu anh không thể chắc chắn cái của mình có phải thân hồn hay không, thì tôi có thể nói một chút về đặc điểm của thần hồn, anh xem có ứng với nó không thì sẽ biết”
Ngô Dung cười với Lâm Thanh Diện, rồi nói tiếp: “Người có thân hôn, trong đầu sẽ sản sinh thân phách dựa vào cơ sở hình tượng của họ, thân phách này là cơ sở của thân hồn, tương đương với bản thân phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656446/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.