Nghe giọng nói của Lục Diên Thọ rất bình tĩnh, nhưng sau khi nghe xong lại có thể làm người ta mơ hồ cảm nhận được có chút sát khí ẩn chứa trong đó, khiến người ta cảm thấy sợ hãi khi nhớ tới.
Sau khi Vương Thủ Hạc nghe được lời này của Lục Diên Thọ, cơ thể bất giác run rẩy.
Cho dù trong miệng ông ta mắng Lục Diên Thọ là rùa đen rút đầu, nhưng trong lòng lại biết rất rõ, người bình thường căn bản lại không thể tưởng tượng được sự khủng khiếp của Lục Diên Thọ. Nếu thực lực của sáu thế gia lớn đều ở vào trạng thái tốt nhất, có lẽ ông ta còn dám chống lại Lục Diên Thọ. Nhưng bây giờ sáu gia tộc lớn đã bị Lâm Thanh Diện đánh cho tan tác, ông ta cũng mất nửa cái mạng. Lục Diên Thọ ra tay thì ông ta chỉ còn một con đường chết.
Sau khi cảm nhận được sự tuyệt vọng, Vương Thủ Hạc hít sâu một hơi và mở miệng nói: "Không ngờ tôi rõ ràng là sáu thế gia cổ võ lớn, tự nhiên lại rơi xuống tình trạng như ngày hôm nay. Xem ra đúng là ông trời không mở mắt."
Lục Diên Thọ cười ha hả, nói: "Đừng đổ sự ngu xuẩn của bản thân ông lên trên người ông trời. Ông tự suy nghĩ thật kỹ đi. Có phải các ông biến thành như vậy đều là vì quyết định tự mãn này của ông hay không? Năm đó, tôi và sáu thế gia lớn các ông không thù không oán, nhưng các ông lại cứ tự mình tìm tới cửa. Bây giờ đồ đệ của tôi cũng gặp phải loại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656317/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.