Sáng hôm sau, Lâm Thanh Diện dậy thật sớm ra ngoài mua bữa sáng trở về, lúc về tới khách sạn, Hứa Bích Hoài mới rời giường, dáng vẻ lười biếng.
“Đồ lười, bây giờ là mấy giờ rồi, mặt trời đã lên cao lắm rồi đó, mau thu dọn một chút, lát nữa chúng ta đi leo núi.” Lâm Thanh Diện cười đem bữa sáng để lên bàn.
Hứa Bích Hoài oán trách nhìn Lâm Thanh Diện một chút, mở miệng nói: “Anh biết hôm nay sẽ đi leo núi mà đêm qua còn muốn… Lại còn ở đó mà châm chọc à, nếu em leo được một nửa mà quá mệt thì sẽ đi xuống, cho anh một mình leo lên đó cho bõ.”
Lâm Thanh Diện cười hắc hắc, nói: “Vậy không được, vừa rồi lúc anh xuống dưới kia mua bữa sáng đã nghe được người bán cơm nói là thời gian gần đây trên núi Ngọc Bình xảy ra chuyện mấy cô gái đi leo núi một mình bị mất tích, anh không thể để em xuống núi một mình được, cho dù phải khiêng lên thì anh cũng phải đưa em tới đỉnh núi.”
Hứa Bích Hoài liếc mắt nhìn Lâm Thanh Diện, không nói gì, rời giường đi rửa mặt.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, hai người cùng nhau đi ra bên ngoài, chân núi có hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp dẫn đoàn, Lâm Thanh Diện báo tên, dự định đi theo hướng dẫn viên du lịch lên núi.
Hướng dẫn viên du lịch mang một đoàn khoảng hơn hai mươi người, sau khi tập trung đám người lại, hướng dẫn viên du lịch dẫn đám người đi lên trên núi.
“Gần đây núi Ngọc Bình xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656286/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.