Sau khi nghe thấy lời La Cương nói, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng nổi lên một chút nghi ngờ, không biết La Cương đã bị thương dưới tay anh lấy tự tin từ đâu mà nói ra những lời này.
“Đừng lừa mình dối người nữa, ông không phải là đối thủ của tôi.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Trên mặt La Cương lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, nói: “Nếu như dựa theo tình huống bình thường, quả thật tôi không phải là đối thủ của cậu, nhưng nhà họ La tôi có thể ngồi vững tại vị trí đệ nhất gia tộc cổ võ Giang Bắc, tình hình bên trong không phải một người của gia tộc tầm thường nhỏ bé như cậu có thể tưởng tượng được.”
“Bây giờ tôi không phải là đối thủ của cậu, không có nghĩa là sau khi tôi mượn nhờ sức mạnh bên ngoài vẫn không phải là đối thủ của cậu!”
Nói xong, La Cương lập tức lấy một chiếc bình ngọc từ trong lồng ngực của mình, đổ một viên thuốc đen như mực ở trong đó ra.
Viên thuốc này vừa xuất hiện, toàn bộ khu nhà chính nhà họ Lâm lập tức tràn ngập một hương thơm kỳ lạ, người bình thường ngửi thấy hương thơm này, thậm chí sẽ có loại cảm giác lâng lâng, giống như uống hết một lít rượu trắng vậy.
Lâm Thanh Diện đưa mắt nhìn chằm chằm viên thuốc kia, đôi mắt cũng nheo lại, chỉ riêng mùi hương đã khiến người ta biết được, viên thuốc này cũng không đơn giản.
Hơn nữa mạng của Lâm Thanh Diện cũng là nhờ ba viên thuốc không rõ tên cứu trở về, vì vậy anh tin tưởng trên thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656280/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.