Trong phòng khách, Giang Trấn và Giang Thu Nguyệt đều nghiêm túc nhìn Lâm Thanh Diện. Hai người đã giữ tư thế nhìn Lâm Thanh Diện như vậy cả buổi rồi.
“Lâm Thanh Diện, Công Tôn Thắng là đệ tử của tông sư Lôi Uyên Hành. Tôi nghe nói, Lôi Uyên Hành này là người bao che khuyết điểm. Cậu đã giết đệ tử của ông ta chắc chắn ông tã sẽ không tha cho cậu đâu.” Một hồi lâu, Giang Trấn mới lo lắng nói ra một câu. Lâm Thanh Diện vẻ mặt hờ hững nói: “Tôi và nhà họ Công Tôn là kẻ thù sống mái, mặc kệ hậu thuẫn của anh ta là ai, tôi cũng đều giết. Hội trưởng Giang đừng lo lắng quá. Bây giờ Lôi Uyên Hành đang ở nước ngoài, cho dù ông ta có nghe được tin chạy tới sợ là cũng là chuyện của nửa tháng sau rồi. Đến lúc đó tôi hẳn đã rời khỏi nơi này rồi. Cho nên các người không cần lo lắng sẽ bị liên lụy.”
“Tôi không phải lo lắng bị liên lụy mà là đau lòng cho một người tài như cậu. Nếu bị tông sư để ý, thực sự rất đáng tiếc. Độ tuổi của các cậu đã đạt được nội kình Tiểu thành là đúng hiếm thấy.” Giang Trấn mở miệng nói.
Lâm Thanh Diện chỉ cười mà không nói, cũng không tiếp lời Giang Trấn.
Lúc này một người chạy từ bên ngoài vào, sau khi liếc Lâm Thanh Diện đang ngồi trong phòng khách thì ánh mắt tràn ngập vẻ nghiêm túc.
Anh ta đi tới trước mặt Giang Trấn, cúi đầu nói gì đó bên tai Giang Trấn, lập tức hai mắt Giang Trấn trợn tròn, tràn ngập nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656222/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.