"Bà xã, đứa bé này đúng là của chúng ta sao? Dù anh cũng không đẹp trai lắm, nhưng đứa bé này cũng quá xấu rồi”
Lâm Nhất Nặc đã được sinh ra trên đời này ngày thứ mười bốn, Lâm Thanh Diện ngôi bên giường, nhìn chằm chằm đứa bé đen thui, nhăn nhúm, rơi vào trầm tư.
Hứa Bích Hoài nằm trên giường lườm Lâm Thanh Diện một cái, nói: "Đứa bé vừa được sinh ra mà anh muốn nó đẹp cỡ nào, đây là con chưa sinh, một thời gian nữa, đợi con lớn lên một chút là sẽ đẹp ngay thôi”
"Vậy khi con lớn lên nhất định phải giống em, sau này cũng thay đổi thành một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tất nhiên cũng cần giống cả anh nữa, có điều chỉ cần giống những ưu điểm của anh là được rồi” Lâm Thanh Diện thì thào nói.
"Anh nói vậy là có ý gì, chẳng lẽ anh lại muốn con gái kế thừa khuyết điểm của em hay sao? Đến anh cũng chỉ giữ lại ưu điểm, sao anh lại tự luyến như thế" Hứa Bích Hoài có chút bất mãn nói với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện dịu dàng nhìn Hứa Bích Hoài, nói: "Em không có khuyết điểm”
Nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đầy vẻ tức giận của Hứa Bích Hoài lập tức nở nụ cười ngọt ngào, hờn dỗi nhìn Lâm Thanh Diện một chút, rôi nói: "Hừ, coi như anh khéo mồm"
"Em cứ năm đây nhé, anh đi nhà bếp làm cho em ít đồ ăn ngon” Lâm Thanh Diện từ bên giường đứng dậy, xoay người đi phòng bếp.
Dù bây giờ nhà họ Lâm có mấy hộ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656189/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.