Trong phòng Lâm Thanh Diện và Lương Cung Nhạn Sương ở nhà của Cố Tiểu Ưu.
Bởi vì trong nhà Cố Tiểu Ưu tổng cộng chỉ có ba phòng, nên Lâm Thanh Diện và Lương Cung Nhạn Sương chỉ có thể chen chúc trong một phòng. Lương Cung Nhạn Sương ngủ trên sofa trong phòng, có đôi khi vào buổi tối sẽ lén nằm một lát bên cạnh Lâm Thanh Diện.
Thật ra cũng không phải Lương Cung Nhạn Sương muốn chiếm lợi của Lâm Thanh Diện, mà cái sofa kia rất cứng, ngủ chẳng thoải mái lắm. Từ nhỏ tới lớn, Lương Cung Nhạn Sương lại chư từng ngủ trên sofa như vậy, thật sự không chịu được mới lén lên trên giường nằm một lát.
Lúc này, Lương Cung Nhạn Sương đang nhìn Lâm Thanh Diện đầy vẻ trịnh trọng, trong tay cô ta cầm một cốc nước, trong một tay khác chính là cái bình nhỏ chứa ba viên thuốc kia.
“Anh thật sự muốn uống ba viên thuốc này à?” Lương Cung Nhạn Sương đầy vẻ trịnh trọng hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Cô nhanh đưa cho tôi đi. Không phải cô sợ nhất là chuyện tôi chết à, bây giờ lại bối rối vậy?”. Truyện Linh Dị
“Còn không phải do tôi sợ ba viên thuốc này có vấn đề à? Nhỡ sau khi anh uống vào lại xảy ra chuyện gì, tôi hối hận cũng không kịp.” Lương Cung Nhạn Sương mở miệng nói.
“Dù sao tình hình của tôi bây giờ đã đến mức tệ nhất rồi, có tệ cũng chẳng tệ hơn được nữa. Cô đưa tới đây đi.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Lương Cung Nhạn Sương bất lực thở dài, đưa cốc nước và thuốc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656151/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.