Trên đường về khách sạn, Lương Cung Nhạn Sương tức giận ra mặt, tay siết quả đấm, thỉnh thoảng lại giơ chân đá văng đá trên đường, trút cơn giận trong lòng.
“Cái tên Lâm Thanh Diện thối tha này, Lâm Thanh Diện ngu ngốc, Lâm Thanh Diện khốn kiếp, tôi đáng sợ thể sao? Người ta chỉ muốn mời hai người bọn anh tới khách sạn ở một đêm với người ta thôi, sao lại như tôi sẽ làm gì anh vậy”
“Tôi chỉ là muốn chờ đến tối lúc anh đi vệ sinh sẽ lén lút đi theo anh, rồi trêu ghẹo anh trong nhà vệ sinh, thuận tiện làm vài chuyện đương nhiên thôi mà, chuyện này đáng sợ lắm à? Thế mà thẳng thắn từ chối tôi, tức chết tôi thôi”
Lương Cung Nhạn Sương lẩm bẩm, nghĩ tới gương mặt lạnh lùng của Lâm Thanh Diện thì cô ta lại tức giận.
“Hừ, không tới thì thôi, đù sao tương lai còn dài, tôi cứ bám lấy anh, tôi không tin sẽ không tìm được cơ hội ra tay:
Lúc cúi đầu tìm đá trên mặt đất, phía trước đột nhiên xuất hiện hai bóng người chặn trước mặt cô ta.
Lương Cung Nhạn Sương dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn hai người, phát hiện là một nam một nữ.
“Hai người làm gì đấy?” Lương Cung Nhạn Sương nhìn hai người đó chằm chằm rồi hỏi một câu.
Người nam lập tức bật cười, nói: “Cô gái à, cô là bạn bè của Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài sao? Người hôm nay mời hai người họ ăn cơm ở Nguyệt Nha Loan là cô đúng không?”
“Đúng là tôi, hai người là ai?” Lương Cung Nhạn Sương khó hiếu nhìn hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656138/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.