Trở lại phòng, Lâm Thanh Diện ngôi xuống bên cạnh Hứa Bích Hoài, Hứa Bích Hoài lập tức u oán liếc nhìn Lâm Thanh Diện một cái rồi nói: “Không phải anh nói trong lòng chỉ có mình em à? Tại sao lúc nhìn thấy Nhạn Sương thì ánh mắt anh lại thay đổi?”
Lâm Thanh Diện giải thích: “Lúc nhìn thấy cô ta, anh cảm thấy cô khá giống một người anh quen cũ của anh nên anh mới hơi thất thần, hơn nữa cô ta quả thực rất xinh đẹp, nếu anh không có chút biểu hiện nào thì chẳng phải đây mới là có vấn đề à?”
Hứa Bích Hoài hơi trầm tư, cảm thấy lời này của Lâm Thanh Diện qủa thật có lý, tuy rằng bây giờ trong lòng cô cũng chỉ có một mình Lâm Thanh Diện nhưng có đôi khi nhìn thấy người đàn ông nào cực kỳ đẹp trai thì cũng cảm thấy mắt như sáng ngời, dù sao con người đều là động vật thị giác, luôn sẽ chú ý đến cái đẹp nhiêu hơn bình thường.
Một lát sau, Lương Cung Nhạn Sương cũng đi vào, sắc mặt cô ta rõ ràng xấu hơn lúc trước không ít.
Hứa Bích Hoài lập tức nhận ra sự thay đổi của Lương Cung Nhạn Sương, cô thân thiết hỏi: “Nhạn Sương, cô sao vậy? Nhìn cô có vẻ không được vui cho lắm”
Lương Cung Nhạn Sương ngôi xuống ghế, sau đó thở dài nói: “Đừng nói nữa, vừa rồi ở ngoài tôi gặp phải người trong lòng, kìm lòng không đậu, tôi bèn thổ lộ với anh ấy, nhưng anh ấy lại từ chối tôi”
Hứa Bích Hoài kinh ngạc nói: “Người trong lòng cô cũng đến đây du lịch sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656134/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.