Trong thang máy, Hứa Bích Hoài tỏ vẻ vô cùng bất đắc dĩ nhìn Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Tiếc nuối lớn nhất của chuyến đi này chính là không may ngồi cùng du thuyền với hai người bọn họ, thật sự không hiểu vì sao bọn họ nhất định phải thông qua việc hạ thấp chúng ta để lộ rõ cảm giác hơn hẳn người khác của bản thân”
“Hơn nữa rõ ràng chúng ta đã mua vé tâng cao nhất rồi, bọn họ còn luôn tìm đủ loại lý do để chứng minh chúng ta thật ra không sống tốt như vậy” Lâm Thanh Diện mỉm cười, lên tiếng: “Nhà họ Hứa của Dương Thành vốn coi thường nhà họ Hứa của Hồng Thành chúng ta, trong tiềm thức bọn họ đã cảm thấy mình cao hơn chúng ta một bậc rồi, bây giờ đột nhiên bắt bọn họ chấp nhận việc em sống tốt hơn bọn họ, đương nhiên bọn họ không chấp
nhận nổi rồi, vì vậy cũng chỉ có thể tìm đủ loại lý do để khiến lòng mình cân bằng hơn chút”
“Vậy bọn họ cũng không thể cứ luôn gây phiền phức cho chúng ta, phiên chết được” Hứa Bích Hoài hơi gắt gỏng.
“Bởi cái gọi là sâu mùa hạ không hiểu nổi băng giá mùa đông, bọn họ không thể hiếu nổi cấp độ bây giờ của chúng ta, vì vậy cũng đừng để bọn họ ở trong lòng nữa, so đo với người ngu xuẩn, cuối cùng mình cũng sẽ biến thành người ngu xuấn” Lâm Thanh Diện xoa đầu Hứa Bích Hoài, cười nói.
Hứa Bích Hoài gật đầu, không nghĩ về hai người Hứa Thông và Tiếu Đình nữa.
Đi ra khỏi thang máy, Lâm Thanh Diện và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656132/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.