Lâm Thanh Diện vừa thốt ra, sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đều thay đổi.
Măng gia chủ nhà họ Hàn lòng lang dạ sói ở trước mặt của nhiêu người như vậy, cái người này chán sống bao nhiêu mới có lá gan làm ra chuyện như vậy?
“Cái thằng nhóc này không phải là đâu óc có vấn đề đó chứ, vậy mà lại chạy đến trước mặt của nhà họ Hàn kêu gào, e là cậu ta phải xui xẻo rồi”
“Mẹ kiếp, quả thật mà không sợ chết mà, cũng dám mắng gia chủ nhà họ Hàn là lòng lang dạ sói, cho dù cậu ta không biết gia chủ nhà họ Hàn là ai, cũng hẳn phải nhìn thấy lúc nãy phô trương cỡ nào, cậu ta cũng không chịu xem xem người này là người mình có thể trêu chọc được hay không”
“Chậc chậc chậc, xem ra là cái tên nhóc này không thế nhìn thấy được mặt trời ngày mai rồi, nếu như cậu ta thức thời, bây giờ quỳ xuống xin tha thứ, nói không chừng gia chủ nhà họ Hàn còn có thể để cho cậu ta chết một cách dễ coi”
Hàn Tu Phổ híp mắt lại nhìn Lâm Thanh Diện một chút, lập tức trên mặt lộ ra một nụ cười, mở miệng nói: *Dám nói tôi như thế, cậu vẫn là người đầu tiên đó”
Lâm Thanh Diện nhếch miệng cười với Hàn Tu Phổ, nói: “Nhiêu năm như vậy rồi mà ông cũng không ý thức được vấn đề của bản thân mình, có thể thấy được ông ngu xuẩn bao nhiêu”
Hàn Tu Phố không ngờ tới cậu trai trẻ trước mắt lại không đặt ông ta vào trong mắt như thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656095/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.