Sau khi tất cả mọi người lên xe, Lâm Thanh Diện nhanh chóng lái xe về phía cao ốc Lam Khấu. Hai người Diệu Hân Du và Lưu Hiểu Hàm rõ ràng vô cùng để ý chuyện Lâm Thanh Diện đến cao ốc Lam Khấu làm lái xe, thỉnh thoảng sẽ lườm Lâm Thanh Diện một cái. Phương Thành cũng nhìn ra Diêu Hân Du và Lưu Hiểu Hàm biết người tài xế đang lái xe, nhỏ giọng hỏi: “Hai người biết người tài xế này sao?” Diệu Hân Du gật nhẹ đầu, nói: “Người này chính là Lâm Thanh Diện tôi từng nhắc đến với cậu, vốn tôi nghĩ anh ta đã chạy trốn rồi, không ngờ anh ta lại đến cao ốc Lam Khấu làm tài xế.”
Phương Thành lập tức mở to hai mắt,
gương mặt kinh ngạc nói: “Anh ta chính là Lâm Thanh Diện quyên 3 nghìn tỷ cho trường chúng ta sao? Định mệnh, sao anh ta lại có thể làm tài xế được?”
Diệu Hân Du lập tức có chút khinh thường nói: “Ai biết 3 nghìn tỷ đấy có phải là của anh ta hay không, trước tôi đã nói với cậu, anh là tiểu bạch kiểm bị người khác bao nuôi, sau đó nghe anh ta dạy học, cảm thấy có thể là hiểu lầm, bây giờ nhìn anh ta đi làm tài xế, tôi đột nhiên lại có chút cảm thấy 3 nghìn tỷ kia là người khác đưa, bởi vì anh trêu chọc nhà họ Tô, bị người ta đạp ra ngoài, cho nên chỉ có thể chạy đến đây làm tài xế.” Phương Thành nghe nói thế, trên mặt lập tức lộ vẻ khinh bỉ, mở miệng nói: “Tôi khinh thường nhất, chính là loại ăn cơm mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656083/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.