Mọi người nhìn thấy Khương Ngọc Lương đã lập tức đá tên đầu trọc một cái, ai cũng mờ mịt, không biết tổng giám đốc bất động sản Vạn Long đang làm gì.
Tên đầu trọc càng mờ mịt, tự nhiên chịu một cú đá, ngay cả anh ta cũng không hiểu vì sao.
Khương Ngọc Lương không có thời gian giải thích với tên đầu trọc, sau khi ông ta đá anh ta một cái thì lập tức nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Diện thì lập tức đi qua.
Ông ta đưa tay lau mồ hôi trên trán, khi đến trước mặt Lâm Thanh Diện thì nhanh chóng khom lưng, vẻ mặt xin lỗi nói với Lâm Thanh Diện: “Ông chủ Lâm, thật là ngại quá, đàn em của tôi đã gây rắc rối cho cậu sao, nếu là như vậy thì tôi nhất định không tha cho bọn họ!”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nhìn Khương Ngọc Lương một cái, mở miệng hỏi: “Lúc ông mua viện mồ côi này thì có phải trên hợp đồng đã viết rõ cần phải sắp xếp chu đáo cho những đứa bé trong viện mồ côi đúng không?”
Khương Ngọc Lương nghe Lâm Thanh Diện nói thì trong lòng lập tức lộp bộp, cũng biết rõ vì sao Lâm Thanh Diện tìm ông ta đến đây, chuyện tên đầu trọc đến đây phá bỏ đã được ông ta cho phép, còn mãy người ở viện mồ côi thì ông ta định phá bỏ trước rồi tính, dù sao thời gian không đợi ai cả, nếu đợi đến khi sắp xếp cho người của viện mồ côi thì ông ta chắc chắn tốn thất không ít tiên.
“Ông… Ông chủ Lâm, là thế này, gần đây tôi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656029/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.