Nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện, Tôn Chấn Hổ cảm thấy rất tức giận, vừa nãy anh ta đã nhượng bộ Lâm Thanh Diện, không ngờ đối phương không hề cảm kích mà còn lên mặt.
Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện, sau đó lạnh lùng nói: “Chàng trai, cậu chắc còn lâu mới đến ba mươi tuổi nhỉ, không biết cậu lấy đâu ra sự tự tin mà chất vấn trình độ của ba tôi?”
“Bàn luận thôi mà, ba anh đúng là rất có danh tiếng trong giới giám định bảo vật, nhưng điều đó không có nghĩa là cả đời ông ấy sẽ không phạm sai lầm. Hơn nữa tuổi tác cũng không phải là yếu tổ quyết định, nếu ba anh ở đây, chắc chắn sẽ không nói chuyện với tôi như thế” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Tôn Chấn Hổ lập tức bật cười lớn, nói: “Chàng trai, cậu mới thật khôi hài làm sao, cậu lại cho rằng tuổi tác không phải là yếu tố có quyết định trong nghề giám định bảo vật, nếu như không có thời gian tích lũy thì làm sao có thể có được nhiều kinh nghiệm như vậy? Tôi thấy cậu đang tới gây phiền phức thì có, tôi khuyên cậu một câu, hãy chấm dứt suy nghĩ đó đi, điều đó có lợi cho cậu”
“Người này chắc chắn tới đây gây chuyện, cậu ta còn không biết xấu hổ mà nói trong này có đồ giả thứ ba. Cậu ta còn chưa tìm thấy hai đồ kia mà đã nói có đồ thứ ba, đây không phải gây chuyện thì là cái gì” Lúc này một người cao giọng hét lên.
Mọi người nghe xong, lập tức tới tấp gật đầu, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656014/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.