Ngày hôm sau.
Chợ đồ cổ nổi tiếng nhất kinh đô, Phan Gia Viên.
Lâm Thanh Diện bước từ trên xe taxi xuống, đi vê phía trước vài bước thì nhìn thấy Kim Quốc Trung đang đứng ở đó.
Kim Quốc Trung thấy Lâm Thanh Diện ởi tới thì lập tức tươi cười đi vê phía này.
“Anh Lâm, nếu hôm nay anh thấy thứ gì tốt thì anh không được khách sáo với tôi. Tôi sẽ trả tiền mua nó làm quà tặng anh” Kim Quốc Trung cười nói.
Lâm Thanh Diện đáp lại: “Không cần đâu. Tôi cũng không cảm thấy có hứng thú gì, anh tặng cho tôi, tôi cũng không có thưởng thức.”
Vốn dĩ hôm nay anh không định đến nhưng Kim Quốc Trung quá nhiệt tình yêu câu Lâm Thanh Diện nhất định phải đến. Hơn nữa nguy cơ của nhà Lâm trước mắt đã được hóa giải Lâm Thanh Diện cũng không có chuyện gì, cho nên dưới sự khẩn cầu ba lần bảy lượt của Kim Quốc Trung, Lâm Thanh Diện liên đáp ứng anh ta ngay.
Tình cờ là lâu rồi anh cũng không đến chợ đồ cổ, mặc dù không hứng thú với đồ cổ nhưng cả Kinh Đô này người am hiểu đồ cổ hơn anh không quá ba người.
Phan Gia Viên cũng là nơi tràn ngập kỷ niệm năm đó của Lâm Thanh Diện. Nhớ năm đó anh còn tranh tài cùng đại sư Tôn Sùng Nam bậc thầy giám định của Kinh Đô ở chợ đồ cổ này. Sự hiểu biết về đồ cổ của Lâm Thanh Diện khiến Tôn Sùng Nam kinh ngạc.
Chính vì mối quan hệ giữa Lâm Thanh Diện và Tôn Sùng Nam mà những món đồ cổ kia của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656010/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.