Trần Tài Anh thấy Sở Vân đứng ra, hai mắt híp lại, vừa rôi anh ta cũng đã giao đấu qua với Sở nên biết thực lực của đối phương rất mạnh, cho dù anh ta đã huấn luyện với Lý Vân Khê lâu như vậy nhưng cũng vẫn không phải đối thủ của đối phương.
Cho nên anh ta mới có thể giằng co với hai người Lạc Tâm và Sở Vân lâu như vậy, chờ Lý Huỳnh Thái chạy tới.
Sở Vân là cận vệ của Lạc Tâm, thực lực đã được trải qua rất nhiều lần sàng lọc, cho dù là ở nhà họ Lâm thì Sở Vân cũng là người có sức chiến đấu hàng đầu.
Nhưng bây giờ, cũng chỉ có thể để Lý Huỳnh Thái đánh một trận với Sở Vân.
Trần Tài Anh cũng không lo lắng vì Lý Huỳnh Thái không phải đối thủ của Sở Vân, ở đây bọn họ còn có nhiều người như vậy, đến lúc đó cùng nhau xông lên, cho dù Sở Vân có năng lực bằng trời thì chắc chắn cũng không thể nào chạy thoát được.
“Tôi khuyên các anh nên thức thời một chút, cho dù các anh có nhiều người thì tuyệt đối cũng không thể là đối thủ của Sở Vân được đâu, các anh chỉ là một đám lưu manh ở một địa phương nhỏ mà thôi, chỉ sợ là còn không biết thế nào mới là cao thủ thực sự!” Vẻ mặt Lạc Tâm tràn đầy khinh thường nhìn mấy người Trần Tài Anh một chút.
Nghe được lời này của Lạc Tâm, trong lòng Lý Huỳnh Thái lập tức sinh ra một tia bất mãn, anh ta trực tiếp đi ra đằng trước mọi người đứng ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655951/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.