Lâm Thanh Diện đi cùng với người của phòng số 13 ra, dưới sự dẫn dắt của cao thủ Quan Lĩnh, đang đi ra phía bên ngoài.
Thời điểm tranh tài, ngoại trừ người cần bước lên võ đài thì tất cả những người ở đây đều cần phải đi xem thi đấu, đây cũng là một trong số ít cơ hội để cho những người bị giam cầm trong lòng đất có cơ hội được ra ngoài hít thở không khí.
Quan Lĩnh sắp xếp như vậy chủ yếu là vì muốn hình thành đối kháng cho người ở trong từng phòng, tạo nét cho bầu không khí trên sân.
Trên đường bước ra ngoài, Lâm Thanh Diện nhìn thấy được tình huống trong những căn phòng khác, đa số những căn phòng ở phía trên đều không khác gì mấy, nhưng mà bởi vì những người ở bên trong hoàn toàn không giống nhau, cho nên tình huống hình thành đoàn thể nhỏ cũng không giống nhau.
Trong mỗi căn phòng đều có một cái màn hình, có thể dùng để quan sát cuộc tranh tài ở bên ngoài, để cho những người ở đây có thể hiểu được tình hình về sức chiến đấu của những phòng khác.
Lúc đi ngang qua những căn phòng này, tất cả mọi người đều dùng một ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác mà nhìn chằm chăm vào người của phòng số 13, không ít người của phòng số 13 đều không tự chủ cúi đầu dưới ánh mắt của tất cả những người này.
“Người của phòng số 13 là một đám bỏ đi, ra ngoài bị đánh à, lân này các người dự định chết mấy người trên võ đài vậy?”
“Tôi khuyên các người vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655939/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.