Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện đang quở trách Hồng Trọng Lương, trông giống như cấp trên đang mắng người làm của mình.
Thái độ vừa rồi của viện trưởng đối với Lâm Thanh Diện cũng khiến mọi người sửng sốt, họ chưa từng thầy viện trưởng khách khí với ai như vậy.
Sau khi La Hạo phản ứng lại, anh ta trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Anh nói chuyện với viện trưởng của chúng tôi với thái độ thế hả, anh nghĩ mình là ai mà có tư cách chỉ chỉ chỏ chỏ viện trưởng của chúng tôi hả?”
Hồng Trọng Lương quay đầu lại quát vào mặt La Hạo: “Cậu câm miệng cho tôi! Ở đây không có chỗ cho cậu nói!”
La Hạo bị tiếng gầm đột ngột của viện trưởng làm cho giật mình, anh ta nhanh chóng ngậm miệng lại, vẻ mặt đầy khó hiểu, không hiểu sao viện trưởng lại khách khí với một người công nhân làm thuê như vậy.
Cố Vi Vi vốn đĩ muốn giải thích thân phận của Lâm Thanh Diện cho viện trưởng, nhưng sau khi thấy phản ứng của ông ta, cô ta đột nhiên không dám nói gì nữa, đồng thời nhìn Lâm Thanh Diện với ánh mắt tràn đầy nghi ngờ.
Trịnh Chí Cường hơi choáng váng, thấy dáng vẻ của viện trưởng bệnh viện Tế Nhân như một người hâu ở trước mặt Lâm Thanh Diện, điều này khiến anh ta sinh ra nhiều ngờ vực, chẳng trách khi đó Lâm Thanh Diện nói bọn họ không dám đuổi Lâm Thanh Diện ra ngoài, chẳng lẽ thật sự có chỗ dựa gì đó sao?
Sau khi viện trưởng quát La Hạo, ông ta quay lại nhìn Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655919/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.