Sau khi Trịnh Chí Cường đi ra ngoài, Lâm Thanh Diện cũng vội vàng lái xe bám theo.
Không lâu sau, xe của Trịnh Chí Cường dừng trước cửa một bệnh viện, Trịnh Chí Cường xuống xe, vẻ mặt hơi ngưng trọng.
Lâm Thanh Diện cũng xuống xe ngay sau đó, anh nhìn vào bệnh viện, thấy bảng hiệu “Bệnh viện Tế Nhân”.
Chợt nhớ đến bữa tiệc từ thiện của Trình Quân tối hôm đó, Trình Quân đã giới thiệu với anh một người đàn ông tên Hồng Trọng Lương, anh ta hình như là viện trưởng bệnh viện Tế Nhân.
Tế Nhân được coi là bệnh viện tốt nhất ở Tô Thành, Trịnh Chí Cường đến đây ắt hẳn để thăm bệnh nhân.
Lâm Thanh Diện nhớ đến gã trọc đầu hôm đó đến đòi nợ Trịnh Chí Cường, anh ta nói rằng Trịnh Chí Cường đã vay nặng lãi để chữa bệnh cho con
gái.
Anh nhanh chóng theo đuôi Trịnh Chí Cường đi vào bên trong bệnh viện, thấy Trịnh Chí Cường đứng trước cửa một phòng bệnh, nhìn vào bên trong qua tấm kính với vẻ mặt buồn bã.
Đây là phòng bệnh đơn chỉ có duy nhất một chiếc giường bên trong. Rất nhiều dụng cụ y tế được đặt xung quanh giường bệnh. Trên chiếc giường có một cô gái trẻ khoảng 20 tuổi đang nằm. Đôi mắt cô ấy nhắm nghiền, ngoại trừ lồng ngực hơi nhấp nhô, không có dấu hiệu nào cho thấy một người còn sống đang năm đó.
Lâm Thanh Diện liếc nhìn vào bên trong, trong lòng thâm khẳng định cô gái này ắt hẳn là con gái của Trịnh Chí Cường, nếu không nhầm, cô ấy đã trở thành người thực vật.
“Tại sao cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655917/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.