Văn phòng hiệu trưởng.
Hiệu trưởng ngồi trên ghế, tay cầm điện thoại, trên mặt nở nụ cười nịnh nọt, nghiêm túc lắng nghe người bên kia nói.
“Được ạ, anh Trình Quân, tôi nhất định sẽ thực hiện theo lời anh nói. Cảm ơn anh đã tài trợ 600 tỷ cho trường chúng tôi để chúng tôi có đủ kinh phí phát triển sự nghiệp giáo dục. Tôi đang cân nhắc dành vị trí giáo sư danh dự của trường cho anh, không biết anh có đồng ý không?” Giọng hiệu trưởng vô cùng cung kính, như thể đang nói với một vị lãnh đạo lớn nào đó.
“Vâng, nếu không còn việc gì nữa thì anh làm việc trước đi, tôi không làm phiên nữa, có thời gian mời anh tới trường chúng tôi chơi nhé”
Nói xong câu cuối cùng, hiệu trưởng cúp máy, đặt xuống rồi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Quả nhiên nói chuyện với những ông chủ lớn vẫn còn rất nhiều áp lực.
Ông ta vừa mới đặt điện thoại xuống không bao lâu thì lại có người gõ cửa văn phòng.
“Vào đi” Hiệu trưởng lập tức khôi phục vẻ uy nghiêm mà một người hiệu trưởng nên có, thái độ cung kính khi nãy đã hoàn toàn biến mất.
Cửa phòng bị đẩy ra, chủ nhiệm hội học sinh và Trương Minh cùng nhau đi vào.
Hiệu trưởng nhìn chằm chằm hai người bọn họ, sau đó hỏi: “Làm sao mà hoảng sợ vậy?”
Trương Bách Phát và Trương Minh đều nhìn hiệu trưởng, sau đó Trương Minh nói: “Hiệu trưởng, nhất định phải đuổi học một vài học sinh trong trường chúng ta, nếu không thanh danh trường chúng ta sẽ bị huỷ hoại”
Hiệu trưởng nghe Trương Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655902/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.