Bên ngoài phòng nhỏ, cả đám túm tụm tụ tập thảo luận vê Tống Huyên Khanh vừa tiến vào.
“Người đó rốt cuộc là người nào, thế mà được vào trong, chắc chắn không đơn giản?”
“Hừ, cái người này thật sự là đáng giận, mấy người không thấy dáng vẻ đắc ý của bà ta khi đi vào à, đúng là tức chết người ta ˆ
“Thì chị làm gì được nào, người ta được vào ắt hẳn có nguyên nhân của nó, người ta có quyền đắc ÿý mà”
“Hừm, ai biết bà ta vào làm cái gì, chưa đến một hồi thể nào cũng bị đuổi ra ngoài cho xem” Có người không phục nói.
Người nọ vừa dứt lời, cửa phòng thình lình được mở ra, ngay sau đó Tống Huyền Khanh bị hai nhân viên công tác đấy ra ngoài.
Tống Huyền Khanh xém chút đứng không vững, ngã sấp xuống xuống đất.
“Mấy người cũng dám đuối tôi ra ngoài, tôi chính là bà chủ khách sạn quốc tế Thiên Thành, các người không nghe theo lời tôi nói, quay về tôi sẽ mua đứt lâu đài Thủy Tinh của mấy người, xem các người còn ra oai với tôi được không!”
Đến tận lúc này, Tống Huyên Khanh vẫn không thể tin phải tốn tận 750 tỉ để làm ra lâu đài Thủy Tinh.
Mọi người xung quanh thấy Tống Huyền Khanh bị đuổi ra ngoài, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, những người lúc nãy còn đang bực bội vì Tống Huyền Khanh thấy vậy, tức thì cười ô lên, vẻ mặt như được trút giận.
“Đãy thấy nãy tôi nói gì chưa, tôi đã nói bà ta sẽ bị đuối ra ngoài, bây giờ không phải bị đuổi ra rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655891/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.