Lâm Thanh Diện nhìn thấy Lý Vân Khê đột nhiên trở nên kích động như vậy, cũng sững người, chẳng qua trong lòng xuất hiện sự vui mừng.
Nếu Lý Vân Khê có phản ứng như vậy, điều đó chứng tỏ anh ta biết sự tôn tại của Quan Lĩnh, anh trước đó đã hỏi rất nhiều người, những người đó căn bản ngay cả cái tên Quan Lĩnh này cũng chưa từng nghe nói đến, chứ đừng nói biết Quan Lĩnh ở đâu.
Lâm Thanh Diện thậm chí có khi cho rằng Quan Lĩnh chính là Lâm Trung Thiên tự biên ra để lừa Lâm Thanh Diện, thật ra Lâm Trung Thiên đã chết rồi, đế lại bức thư đó, cũng chẳng qua là vì khiến Lâm Thanh Diện có một tia hy vọng mà thôi.
Cho nên thời gian dài không thể điều tra tin tức của Quan Lĩnh, trong lòng Lâm Thanh Diện có chút rốt ruột.
Bây giờ cuối cùng gặp được một người biết đến sự tồn tại của Quan Lĩnh, trong lòng Lâm Thanh Diện tự nhiên vô cùng kích động.
“Sư huynh, nó như vậy suy huynh biết Quan Lĩnh? Huynh mau nói cho đệ biết Quan Lĩnh là nơi nào?” Lâm Thanh Diện kích động nói.
Lý Vân Khê nhìn Lâm Thanh Diện giống như nhìn quái vật, mở miệng nói: “Đệ trước tiên nói cho ta biết đệ từ đâu biết được địa phương Quan Lĩnh này, hơn nữa đệ tại sao muốn đến đó? Cả nước người biết địa phương Quan Lĩnh này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, bình thường có liên quan đến địa phương này, cuối cùng đều không có kết cục tốt, đệ tại sao muốn đến đó?”
Lâm Thanh Diện do dự một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655869/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.