Những người ủ rũ ngồi bên cạnh nghe thấy Lâm Thanh Diện nói thì lập tức ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó tin nhìn về phía Lâm Thanh Diện, bọn họ cho rằng mình nghe nhầm.
Đám người Trương Ngạn Triệu cũng mở to hai mắt, không nghĩ tới bọn họ vừa ký tên xong thì Lâm Thanh Diện lại nói như vậy.
Nhưng Trương Ngạn Triệu nhanh chóng cười lạnh, anh ta thấy Lâm Thanh Diện chỉ là làm màu mà thôi.
“Lâm Thanh Diện, anh đừng lừa gạt ở đây nữa, hiện tại công ty không còn tiên, anh còn muốn phát cho nhân viên tiên lương gấp ba lần, tôi thấy anh đang hứa suông với bọn họ thì có, thủ đoạn này của anh quá cổ lỗ sỉ rồi, chẳng lẽ anh cho rằng mọi người là đồ ngốc sao?” Trương Ngạn Triệu lạnh lùng nói.
Mãy người đã ký vào đơn từ chức ở sau lưng Trương Ngạn Triệu cũng không tin, hiện tại công ty chỉ còn mấy hạng mục đang tiến hành, vốn không có lợi nhuận, dưới tình huống này thì sao có thể phát tiên lương gấp ba lần cho nhân viên chứ.
“Cứ nghe cậu ta khoác lác đi, cậu ta thấy chúng ta đã từ chức nên muốn kích thích chúng ta, đáng tiếc cậu ta cho rằng chúng ta sẽ tin mấy lời ngu ngốc đó sao”
“Ha ha, Địa Ốc Vân Hải bên kia mới có thể phát tiền lương gấp hai lần, chẳng lẽ cậu cho rằng mình còn lợi hại hơn Địa Ốc Vân Hải sao, còn phát tiền lương gấp ba lần, thật là buôn cười”
“Nếu mấy người muốn nghe tên vô dụng này nói thì tôi khuyên mọi người mau từ chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655834/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.