Tòa nhà Địa Ốc Vân Hải.
Kim Văn Ngạo đang ngôi trong phòng làm việc, ông vẫn đang lo lắng kiểm tra tung tích của cậu con trai, từ hôm qua đến giờ vẫn chưa liên lạc được với Kim Tôn.
Lúc đầu ông cứ nghĩ con trai mình chơi với vợ của Lâm Thanh Diện quá vui vẻ nên không rảnh nhớ tới ông, nhưng bây giờ đã hơn một ngày rồi, dù Kim Tôn có chơi quá hăng, anh cũng nên có thời gian để xem xét điện thoại của mình mới đúng, việc này khiến Kim Văn Ngạo tự hỏi liệu có chuyện gì đã xảy ra với Kim Tôn hay không.
“Bạn gái của anh bao nhiêu tiền? Tôi muốn cô ấy”. Nghe tên đàn ông đó nói câu này, tôi lập tức giận tái mặt, Đoàn Thanh Hồ định ra tay, tôi cản chị ấy lại, cơ thể nghiêng qua đứng chặn trước Đoàn Thanh Hồ, cười đầy giả tạo nói: “Chị ấy là bảo vật vô giá, cũng là hàng không bán. Xin lỗi, tôi thấy anh nên tìm mấy cô đứng đường bàn giá cả đi, tôi nghĩ mấy em đó phù hợp với thân phận của anh đây”. Tôi nói xong câu này, người đàn ông đó lập tức tức giận, lao lên định túm luôn cổ áo tôi, nhưng lại bị tôi cầm chặt lấy cổ tay, dùng sức lôi sang ngang một cái, rồi kéo dọc một cái, vặn một cái, cánh tay hắn bỗng chốc bị cong với góc độ kì quái. Hắn đau đớn gào lên, nhưng dù có như vậy, hắn cũng vẫn ngạo mạn nói rằng nếu như tôi không buông ra thì tối nay hắn ta sẽ băm tôi ra cho chó gặm. Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655829/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.