Đến ngôi nhà cũ của nhà họ Tân, Lâm Thanh Diện xuống xe, đi thẳng về phòng của mình.
Tần Vô Song đi theo sau Lâm Thanh Diện, lãm bấm trong lòng: “ Đúng là tẩm ngấm tâm ngâm mà đấm chết voi, tấm ngẩm tâm ngâm mà đấm chết voi…
Đôi mắt cô ấy nhìn chằm chăm vào bóng lưng của Lâm Thanh Diện, dường như có thể nhìn thấy hai chữ kiên trì trên lưng anh.
Khoảng cách tuổi tác giữa cô và Lâm Thanh Diện cũng không nhiều, trong độ tuổi này, cô có thể trở thành người trẻ tuổi nhất đầu tiên trong hội cờ vây của Thành phố Thanh Vân, trong lòng đương nhiên cũng phải có chút kiêu ngạo chứ.
Cho nên cô ở trong mắt người ngoài vô cùng lạnh lùng, luôn cho người khác có cảm giác cô ở vị trí rất cao.
Trong lòng Tần Vô Song hiểu rất rõ những người ở độ tuổi này, sau khi có được thành tựu, trong lòng sẽ nghĩ như thế nào, cô ấy chỉ mong có thể cho tất cả mọi người trên thế giới biết sự tài giỏi của cô, đây là sự hăng hái mà những người trẻ tuổi nên có.
Nhưng cô không hề nhìn thấy chút dáng vẻ tùy tiện nào từ trên người của Lâm Thanh Diện, một người có thể giải được ván cờ thất tinh tụ hội chỉ trong vòng hai mươi phút, lẽ ra phải giống như Lý Ngôn Võ, tự cao tự đại, dù gì anh ta cũng có tư cách này.
Nhưng Lâm Thanh Diện lại khiêm tốn như vậy, đứng ở đó khiến cho người ta không cảm nhận được anh ta đặc biệt ở đâu cả.
Một người trẻ tuổi, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655815/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.