Vẻ mặt mọi người đều xúc động nhìn bà Phó và Phó Lâm Ôn quỳ trước mặt Trần Tài Anh, vốn hôm nay là lễ mừng thọ của bà cụ Phó, ai cũng nghe tin nhà họ Tân đến, đều tưởng rằng nhà họ Phó sắp vùng dậy.
Có điều trong nháy mắt, bà Phó và Phó Lâm Ôn phải đến mức quỳ xuống cầu xin tha thứ, khác biệt này, mặc dù không xảy ra với bọn họ nhưng cũng khiến họ có cảm giác như ngôi trên tàu siêu tốc.
Tân Đốc Công lạnh lùng nhìn bà Phó và Phó Lâm Ôn một cái, nói: “Cầu xin tôi cũng vô dụng thôi, xin lỗi hai người bọn họ ấy!”
Vẻ mặt bà Phó và Phó Lâm Ôn đều không tình nguyện, nhưng dưới sự uy áp của Tân Đốc Công, nếu bọn họ không xin lỗi, e là sau ngày hôm nay nhà họ Phó sẽ thực sự biến mất khỏi thành phố Thanh Vân.
“Cẩm Tú, mấy năm này là mẹ sai, mẹ xin lỗi con, mẹ không nên đối xử với con như vậy, con cũng là con của mẹ, mẹ không làm tốt nghĩa vụ của một người mẹ, để con bị uất ức, con coi như là công sinh con, nuôi dưỡng con mà tha thứ cho mẹ nhé” Bà Phó nhìn Phó Cẩm Tú chằm chăm, vẻ mặt hối hận nói.
Nước mắt của Phó Cấm Tú trong nháy mắt rơi xuông, cô đã đợi một câu xin lỗi của bà cụ Phó bao nhiêu năm, dù là bà Phó thật tâm hay giả ý, chỉ cần bà chịu xin lỗi, đối với Phó Cẩm Tú mà nói đã là một sự giải thoát rồi.
Trần Tài Anh hiện tại có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655810/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.