Sáng sớm hôm sau, ở giữa sân của nhà cũ nhà họ Tân, Lâm Thanh Diện cười hài lòng nhìn cái chuông lớn đang được mấy người đàn ông cường tráng nâng tới.
Tân Vô Song từ trong phòng đi ra, nhìn thấy cái chuông Lâm Thanh Diện mang về thì khó hiểu hỏi: “Anh lấy cái chuông đó làm gì?”
“Hôm nay là tiệc mừng thọ của bà cụ Phó, tôi đang chuẩn bị quà mừng cho bà ấy” Lâm Thanh Diện tươi cười đáp.
“Hả? Làm gì có ai lấy chuông đi tặng người ta?” Tân Vô Song cảm thây vô cùng kỳ quái hỏi.
“Tặng quà thì phải xem là tặng ai, tặng chuông cho bà cụ Phó là lựa chọn tốt nhất rôi” Lâm Thanh Diện vừa cười vừa nói.
Lúc này Trần Tài Anh đi tới, thấy cái chuông lớn đó thì cười thật tươi, mở miệng nói: “Bà cụ Phó mà nhìn thấy món quà lớn này của anh thì chắc là tức chết mất”
“Tức chết luôn càng tốt, bà già đó đáng ghét như thế, sống tiếp cũng chỉ lãng phí không khí mà thôi” Lâm Thanh Diện đáp.
“Chắc cũng sắp tới giờ làm tiệc mừng thọ rồi, chúng ta đi trước thôi, chủ nhà họ Tân vân còn mấy chuyện cần xử lý, có lẽ phải muộn một lúc nữa mới tới được” Trần Tài Anh bảo.
Lâm Thanh Diện gật đầu, sau đó dẫn mấy người kia khiêng cái chuông lớn đi về hướng nhà họ Phó.
Lúc này quanh sân trong nhà họ Phó đã giăng đèn kết hoa, những người nhận được lời mời đã tới đây tham gia tiệc mừng thọ, cả khu vườn có vẻ cực kỳ náo nhiệt.
Bà cụ nhà họ Phó đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655807/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.