Người trên máy bay thấy cảnh này cũng sợ đơ ra, bọn họ không ngờ rằng Lâm Thanh Diện lại có thể nhẹ nhàng đánh ngã người nước ngoài kia như vậy.
Trình Nhược Tâm cũng trợn mắt há mồm, không thể tin nổi mà nhìn chăm chăm Lâm Thanh Diện.
Đây thật sự là tên vô dụng nổi tiếng khắp Hồng Thành sao? Lúc người nước ngoài kia táy máy tay chân với cô, chỉ có mình anh chịu đứng ra giúp cô, hơn nữa còn dạy cho tên nước ngoài này một bài học, cô thật sự không thể tưởng tượng được Lâm Thanh Diện đứng trước mặt cô và tên vô dụng kia là cùng một người.
Người nước ngoài đi cùng thấy vậy cũng lập tức đứng dậy, dùng tiếng Anh mắng Lâm Thanh Diện, còn vươn tay đẩy anh.
Lâm Thanh Diện túm người đó lại, dùng lực một chút, cũng đẩy anh ta ngã xuống đất theo.
Anh dùng sức rất thuần thục, tuy rằng từ ngoài nhìn vào thì không rõ là anh đã dùng bao nhiêu sức, nhưng trên thực tế thì cánh tay của hai người nước ngoài đã bị trật khớp, hai người té lăn quay ra đất đau đến không bò dậy được.
Người xung quanh trâm trô khen ngợi, rối rít vỗ tay cho Lâm Thanh Diện.
“Tôi phải khiếu nại anh! Tôi được đất nước của anh bảo vệ, các anh phải đối xử tốt với chúng tôi!” Người nước ngoài trêu ghẹo Trình Nhược Tâm cố nhịn đau dùng tiếng Việt bập bẹ nói với Lâm Thanh Diện.
Lúc này cơ trưởng đã đi đến, sau khi hiểu khái quát tình hình, lại thấy hai người nước ngoài này kiêu ngạo như vậy, lập tức dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655743/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.