Thấy thái độ của Hứa Bích Hoài kiên quyết như thế, Hứa Mạn Tranh cũng hơi bất lực. Dù sao vừa rồi khi ông ta nói muốn đuổi Hứa Bích Hoài ra ngoài cũng chẳng giữ lại chút tình cảm và thể diện gì.
“Hứa Bích Hoài, chị đúng là đồ quên ơn phụ nghĩa. Bây giờ nhà họ Hứa gặp nạn, chỉ có chút chuyện như vậy mà chị cũng không giúp. Ông nội đúng là uổng công nuôi chị rồi” Hứa Bích Uyên nói với khí thế hung hăng.
“Đúng vậy, nhà họ Hứa đúng là nuôi một đứa vô ơn: Hứa Trai Hiệp cũng mở miệng.
Hứa Bích Hoài cười. Cô thật sự không ngờ những người này lại có thể không biết xấu hổ đến mức này. Vừa rồi ai nấy đều nói cô và nhà họ Hứa đã không còn quan hệ, bây giờ quay đầu lại nói cô quên ơn phụ nghĩa.
“Hứa Bích Uyên, chuyện lần này là do một tay cô gây ra, chẳng có chút liên quan gì tới tôi cả. Có thể nói là tất cả mọi người ở đây đều bị cô liên lụy, cô còn mặt mũi nào mà đứng đây chỉ trích người khác chứ?”
“Tôi và nhà họ Hứa cắt đứt quan hệ cũng là do cô ép. Bây giờ cô ngược lại đi nói tôi quên ơn phụ nghĩa. Nhưng tôi đúng là phải cám ơn cô. Nếu không phải nhờ cô, chỉ sợ tôi cũng phải chia sẻ hai trăm bốn mươi tỷ này”
Hứa Bích Hoài cười lạnh nhìn Hứa Bích Uyên.
Mọi người vốn định theo Hứa Bích Uyên chỉ trích Hứa Bích Hoài, nhưng sau khi nghe cô nói vậy thì lập tức kịp phản ứng. Kẻ đứng đầu gây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655697/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.