Tống Huyền Khanh lập tức trợn mắt, nhìn Lâm Thanh Diện nói: “Vậy có liên quan gì tới cậu? Đây đều là đồ con gái của tôi, tôi muốn thì cứ lấy, cậu quản được chắc?”
Lâm Thanh Diện không khách sáo nói với Tống Huyên Khanh: “Nếu mẹ còn cố tình gây sự, vậy mẹ sẽ không lấy được mấy thứ này đâu.
Tống Huyền Khanh thấy Lâm Thanh Diện nổi nóng thì lập tức khiếp sợ, nói nhỏ một câu: “Dừng, bớt ở đây giả vờ với tôi đi. Tiền mà cậu lấy sớm muộn gì chẳng tiêu hết. Đến lúc đó xem cậu có qua cầu xin tôi không”
Bà nói xong lại xem đồ trang sức khác.
Lâm Thanh Diện đưa đôi khuyên tai này cho Hứa Bích Hoài, vừa cười vừa nói: “Em đeo thử xem.”
Hứa Bích Hoài nhận lấy đôi khuyên tai này, nói: “Anh đừng để ý tới mẹ em làm gì. Bà ấy là người thế đấy”
Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói không sao cả.
Tống Huyền Khanh nghe được Hứa Bích Hoài nói vậy, lập tức nói thầm: “Đúng là chỉ thiên vị người ngoài. Nếu không phải cậu ta mua mấy thứ này, chỉ riêng việc lần này cậu ta hại con mất việc, mẹ cũng muốn bắt con ly hôn với cậu ta rồi:
Hứa Bích Hoài không muốn để ý tới Tống Huyền Khanh, lôi Lâm Thanh Diện về phòng thử khuyên tai.
Trong lòng Tống Huyền Khanh vui vẻ chọn những món đồ trang sức, nghĩ thầm lần này về nhà mẹ đẻ, cuối cùng cũng không cần quá giản dị nữa. Đeo những trang sức đắt tiền này, những người bên nhà mẹ mình cũng phải coi trọng mình một lần.
Chẳng mấy chốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655694/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.