Tống Uy mắt mày ngơ ngác nhìn Vương Mậu, không biết anh ta tại sao đột nhiên trở nên kích động như vậy.
“Anh Vương Mậu, anh rể đó của em chỉ là phế vật, loại người này, mọi người đều thích chê cười, để Triệu Đăng và Tôn Nghị chơi đùa với anh ta không có gì đâu, anh làm gì mà kích động như vậy” Tống Uy mở miệng hỏi.
Vương Mậu trực tiếp đập một cái vào đầu của Tống Uy, gắn lên: “Tôi thấy cậu mới là phế vật, thân phận của anh rể của cậu, không có đơn giản như cậu nghĩ đâu!”
“Mau chóng lên xe cho tôi, con mẹ nó cậu gây họa lớn cho tôi như thể, còn muốn hóng gió, hóng cái đầu nhà cậu!”
Tống Uy cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể thành thật ngồi vào ghế lái phụ.
“Tên Lâm Thanh Diện chết tiệt này, thế nào khiến anh Vương Mậu coi trọng như vậy, thật sự nghĩ không thông” Tống Uy lẩm bẩm một câu.
Vương Mậu mặt mày hoảng hốt lái xe đưa Tống Uy về câu lạc bộ Giang Hải, mắng Tống Uy suốt chặng đường.
Tống Uy hỏi Vương Mậu tại sao coi trọng Lâm Thanh Diện như vậy, Vương Mậu nghĩ Tống Uy không biết thân phận của Lâm Thanh Diện, chắc chăn là Lâm Thanh Diện không muốn nói, anh ta nếu như nói ra, Lâm Thanh Diện không phải sẽ trách anh ta sao.
Cho nên anh ta chỉ nói với Tống Uy, không nên hỏi thì đừng hỏi, bảo Tống Uy thành thật một chút.
Không lâu sau, hai người đến cửa câu lạc bộ Giang Hải, bảo vệ thấy thì lập tức bước đến nghênh đón.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655672/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.