Lâm Thanh Diện lắc đầu mở miệng nói: “Chờ sau này cậu ta chọc tới tôi rôi nói sao” 
Cổ Thanh Triết nghĩ mãi không ra, không biết là lời nói này của Lâm Thanh Diện có ý gì. 
Có điều là ông ta cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu với Lâm Thanh Diện, nói: “Vâng, cậu chủ, chỉ cần cái thằng con không chịu thua ai kia chọc tới cậu, cậu cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ đánh gãy chân của nó” 
“Được rồi được rồi, đứa con trai vô dụng đó của ông sao có thể chọc nổi người của nhà họ Lâm bọn tôi, cho dù là Lâm Thanh Diện có chịu đựng không được thì cũng không phải là chuyện mà các người có thể khống chế” Lạc Tâm mở miệng nói một câu. 
Cổ Thanh Triết lập tức gật đầu nói phải, sau đó cũng không dám nói tiếp nữa. 
Lạc Tâm cười cười nhìn Lâm Thanh Diện một chút, mở miệng nói: “Tôi dẫn Cổ Thanh Triết đến đây chỉ là vì nói cho cậu biết, Hông Thành này cũng chỉ là một nơi nhỏ bé, gia tộc lợi hại nhất của bọn họ ở trước mặt của người nhà họ Lâm cũng chỉ là một con kiến, một bước cũng có thể giẫm chết được, cậu không cần phải ở lại một nơi nhỏ như thế này” 
“Tôi có ở đâu thì cũng không cân dì phải quan tâm” Lâm Thanh Diện mở miệng nói. 
Lạc Tâm nhìn thấy Lâm Thanh Diện bị mình lay chuyển không được, liền đảo đảo tròng mắt cười hỏi: “Nghe nói là cô dâu của cậu rất xinh đẹp nhỉ? Lúc nào dẫn đến cho tôi nhìn một chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655648/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.