Lâm Thanh Diện nhìn thấy Hứa Bích Hoài vậy mà lại đồng ý đi cùng với anh, trong lòng của anh cảm thấy cực kỳ cảm động, anh chỉ lấy tấm ảnh chụp chung cùng với Hứa Bích Hoài, những thứ còn thừa lại cũng không cần nữa.
“Chúng ta đi thôi” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Hứa Bích Hoài nghiêm túc nhẹ gật đầu, sau đó hai người bọn họ cùng nhau đi ra bên ngoài vịnh Đăng Long.
Tống Huyền Khanh không ngờ đến Hứa Bích Hoài lại rời khỏi cùng với Lâm Thanh Diện, nhanh chóng mở miệng kêu lên: “Con gái, con đi làm cái gì chứ, bây giờ biệt thự này là của chúng ta mà, con cân gì phải đi theo cái tên phế vật kia, nó cũng chỉ biết ăn bám mà thôi”
Hứa Bích Hoài căn bản cũng không để ý đến bà ta, cũng không hề quay đầu lại mà đi luôn.
Hai người đi ra bên ngoài vịnh Đằng Long, trên mặt của Hứa Bích Hoài tràn đầy tức giận: “Mẹ của em thật là quá đáng, với lại tại sao anh lại phải sang tên biệt thự này cho bà ấy chứ?”
Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ cười cười, mở miệng nói: “Bà ấy nói là sang tên biệt thự lại cho bà ấy thì bà ấy sẽ không xen vào chuyện của chúng ta nữa”
“Ôi trời, người giống như mẹ của em, sao anh có thể tin lời nói của bà ấy được chứ, từ trước đến nay bà ấy đều cứ trở mặt
không quen biết đó” Hứa Bích Hoài sốt ruột nói.
“Không có gì quan trọng cả, dù sao cũng chỉ là một căn biệt thự mà thôi, cho bà ấy thì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655645/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.